Thật sự Ái Ái không hiểu Diệp Thành bị vấn đề gì, nhưng chắc chắn anh không bình thường, người khôn ngoan không ai trêu chọc người đang không bình thường. Cô tự thấy mình thông minh nên cô đành thôi vậy, cô tạm thời nhượng bộ, im lặng đi bên cạnh anh.
Lửa giận của anh không hề giảm, nhưng anh lại không có biện pháp với cô, thành ra lúc về đến nhà, anh dắt cô vào giường, đắp chăn xong quay ra phòng khách. Diệp Thành cứ ngồi như vậy đến sáng, anh lặng lặng làm thức ăn gọi cô dậy, nhìn cô ăn xong, anh ra sân bây về lại Đài Bắc.
Ái Ái ,mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng cô không dám hỏi, lên giường cô ngủ một mạch đến sáng, mấy hôm trước đến nơi ở mới, hơi sợ ma nên khó ngủ, lúc này thì yên tâm quá rồi còn gì, ăn sáng xong cô cũng không dám hỏi han gì khi anh bảo cần về gấp.
Thời gian sau đó cứ đều đặn, tối thứ 6 Diệp Thành bay từ Đài Bắc qua Sin, tối chủ nhật thì ngược lại. Lâm Kha thì luôn gọi điện bảo việc cô đi công tác là quyết định sáng suốt. Cô vờ như không hiểu, nhiều lúc bản thân cô cảm thấy xót xa vì Diệp Thành nhìn rất rất tiều tụy.
Ái Ái biết cô đang dần có tình cảm với anh, vì với người dung cô sẽ không quân tâm càng không có cảm giác đau long, nhưng cô không chắc lắm về mối quan hệ của anh và cô. Tối đến khi nằm trong vòng tay anh cô không còn kháng cự mà lẳng lặng rút người vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-cua-ai-ai/2016680/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.