Vũ Thần nhìn thấy Vũ Mao trở về mà quần ẩm ướt bởi nước tiểu, cố ý giả bộ tức giận, Vũ Mao mở to đôi mắt vừa tròn vừa đen không dám lộn xộn, cái miệng nhỏ nhắn phát ra âm thanh non nớt: “Ba ba… Ôm…”
“Được, ba ba đổi quần cho con nhé…” Bé con chính là tâm can của Vũ Thần, nhìn thấy bộ dáng đáng thương hề hề của bé thì lửa giận gì cũng tiêu tan sạch sẽ.
Vũ Nhung đứng ở một bên nhìn, coi như cái gì cũng không biết hỏi: “Anh, hôm nay hẹn hò thế nào? Người kia thế nào?” Vũ Nhung hỏi không đến nơi đến chốn, bởi vì cô có thể khẳng định lúc anh trai chạy trối chết tuyệt đối không chú ý tới mình.
“Ừm, cô ấy rất nữ tính, lại là giáo viên trung học.” Vũ Thần không muốn nhớ lại chuyện xảy ra ở quán cà phê ngày hôm nay, vì thế không chút để ý đáp lại.
“A, cũng thuận lợi chứ, có xảy ra chuyện gì không?”
Vũ Thần liếc Vũ Nhung, không muốn thoả mãn tính tò mò nhiều chuyện của em gái. “Em quản nhiều như vậy làm gì? Còn có, hôm nay em ăn mặc như vậy, không ra sao cả, lại còn ôm cục cưng của anh đi trên đường phố, không ngại doạ người ta sao?”
“Anh, anh nói vậy nghe hay quá nhỉ. Em đây là vì ai mới ăn mặc như vậy chứ.” Vũ Nhung sau khi bị cười nhạo thì rất kích động.
“Cho dù là vì mang Vũ Mao ra ngoài thì em cũng không cần ăn mặc kiểu này chứ? Dáng vẻ đúng là quê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-mang-bau-cua-nam-y-ta/2311680/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.