Ba cô gái phụng phịu than vãn:
“Bọn em đặt được rồi, nhờ người quen mua lại, combo gia đình ba người hơn một nghìn tệ, bạn em quen với ‘cò vé’, nên chỉ phải trả thêm có 200 thôi.”
Tống Đàm: …
Cô liếc nhìn ba cô gái trước mặt đang bày mấy ly mì gói, trong lòng thầm nghĩ: Chỗ cần tiết kiệm thì tiết kiệm đến kiệt cùng, chỗ cần xài lại xài hết nấc, đúng là kiểu ‘chi tiêu có triết lý’ thật đặc biệt.
Rồi cô lại khẽ nhướn mày:
“Chẳng lẽ Trường Lạc Cư bây giờ cũng có ‘cò vé’ rồi à?”
“Ừm!” Một cô gật đầu thật mạnh:
“Cũng không hẳn gọi là cò đâu chị, người ta gọi là ‘dịch vụ đặt hộ’, nếu giành được chỗ thì tính thêm hai trăm, không giành được thì hoàn tiền.”
Thao Dang
“Bọn em đi được có một chuyến, thấy Trường Lạc Cư đắt thế nên định phải đến thử xem sao, để còn viết đ.á.n.h giá chứ! Nó dựa vào cái gì mà đắt dữ vậy!”
“Đúng rồi đó! Ba đứa bọn em góp tiền sinh hoạt lại mới đủ, mà nếu ăn dở thì nhất định phải lên mạng chửi!”
“Chuẩn luôn! Cái combo đó chiếm hẳn một phần năm tiền sinh hoạt tháng này của em đó…”
Ba cô ríu rít nói, miệng thì chê đắt, mà ánh mắt thì lại ánh lên đầy mong chờ bữa tối sang chảnh sắp tới. Tống Đàm chẳng biết nói gì, chỉ đành gãi nhẹ mũi, cười trừ.
Đúng lúc ấy, một cô gái thở dài nói:
“Chị ơi, tối nay chị đi tàu điện ngầm hay bắt taxi? Hay là mình đi chung xe cho rẻ?”
“Đúng đó! Em thấy chúng ta đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943872/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.