“Woa! Mao Mao tiến hóa rồi!”
“Mao Mao biến thân thành tọa kỵ của Xi Vưu!”
“Không không, phải là Mao Mao tiến hóa thành thú ăn sắt mới đúng!”
“Woa nhìn thế này, đúng là gấu thật luôn á!”
“Sao nó chạy nhanh vậy? Chưa được ăn no hả?”
Trong lúc mọi người đồng loạt trầm trồ, anh “ba nuôi” còn đang ung dung bày thức ăn cũng ngây người ra.
Chưa kịp nghĩ xem có nên rút lui trước hay bày nốt chỗ còn lại, Mao Mao đã nhanh nhẹn đến bất ngờ, trèo vèo lên bục leo trèo, giật lấy lá cải thảo kia.
Chỉ là một lá thôi.
Mỏng mảnh, to rộng, cọng trắng nõn, lá xanh vàng nhạt, bàn tay to với ngón “giả cái” của nó suýt không kẹp nổi.
Nhưng với Mao Mao, đó chẳng phải vấn đề, cho vào miệng là xong.
Nó há to cái miệng, lá cải biến mất ngay tức khắc.
Vừa nhai chậm rãi, nó vừa ngồi phịch xuống đất, phát ra một tiếng kêu vui sướng: “Ư!”
Lần này không phải nũng nịu, cũng chẳng phải than phiền, mà là một tiếng “Ư” thật sự vui vẻ!
Kiều Kiều cũng nghe thấy mấy người bên cạnh bàn tán:
“Woa! Lần đầu tiên tôi thấy gấu trúc ăn, hóa ra nó thích ăn cải thảo à?”
“Không biết nữa! Nghe nói Nhung Nhung thì hơi kén ăn, còn Mao Mao mà thích ăn cải, đúng là dễ nuôi ghê!”
“Nó thật sự dễ nuôi hơn con tôi nhiều! Ước gì con nhà tôi cũng chịu ăn rau như nó!”
“Hu hu, giá mà mở chương trình cho du khách tự tay cho gấu trúc ăn thì tốt biết mấy! Tôi muốn tự tay đút cho nó ăn cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943865/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.