Trong ký ức của Kiều Kiều, “thử món” chính là mấy cô nhân viên siêu thị quảng cáo loại sốt dầu giấm trộn salad, cho đủ loại rau vào rồi rưới sốt lên.
Tuy cậu thấy không ngon bằng đồ ở nhà, nhưng hôm đó có kha khá người thử xong đã mua liền.
Giờ đây, cậu liền nhớ lại, nói ngay một cách dõng dạc:
“Anh ơi, mua loại dầu giấm XX! Loại đó ngon lắm!”
Lục Xuyên bật cười, qua gương chiếu hậu thấy gương mặt của cậu nhóc đang đắc ý mà nghiêm túc, liền gật đầu:
“Được, mua loại đó.”
“Còn phải mua tăm tre nữa!” – Kiều Kiều dặn thêm – “Hoặc là mấy cái nĩa nhựa nhỏ, vì lúc thử món ai cũng dùng mấy cái đó.”
“Ừ, được.” – Lục Xuyên đáp, vẫn giữ giọng kiên nhẫn – “Còn gì nữa không? Nghĩ kỹ đi nhé, chuyện này quyết định xem Kiều Kiều của chúng ta có thể tự tay cho thú ăn được hay không đấy. Phải chuẩn bị chu đáo mới được.”
Kiều Kiều nghiêm túc chau mày:
“Để em nghĩ thêm.”
…
Xe chạy suốt đường dài đến Sơn Thành, cả chặng đều do Lục Xuyên lái.
Dọc đường anh còn nói chuyện để cậu nhóc đỡ buồn:
“Thành phố này rất hợp để trồng hoa giấy đấy. Khi nở thì từng mảng từng mảng đỏ rực, hồng tươi, tím thẫm… tràn cả con phố.”
Tống Đàm nghe mà bật cười:
“Mẹ em mà thấy chắc thích lắm.”
Ngô Lan vốn mê mẩn tất cả các loài hoa màu đỏ, ghét nhất là màu trắng.
Mùa xuân vừa rồi, không biết bà xin được từ đâu một nắm hạt mào gà, tính rắc kín cả bồn hoa, may mà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943858/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.