Lớp vỏ bánh màu xanh nhạt làm từ lá ngải có một hương thơm đặc trưng, vì được ướp lạnh trong tủ nên còn mang theo chút cảm giác mát lạnh. Vị hơi đắng nhẹ khó nhận ra, kết hợp cùng nhân kem sữa béo ngậy và những miếng dâu tây cắt nhỏ phân bố đều bên trong…
Cắn một miếng, vị dâu ngọt ngào đậm đà, vị kem mịn màng thơm ngậy, vỏ bánh dẻo dai thanh mát.
“Ngon quá đi!” Kiều Kiều tròn mắt, tay cầm chiếc bánh mochi tròn trịa, vừa c.ắ.n đã mất nửa cái.
“Ngon là được rồi.”
Nhìn cậu ấy ăn, luôn có cảm giác như đang đút đồ cho thú cưng. Huống hồ món ăn mình làm ra được người khác khen ngon, vốn dĩ đã là một chuyện rất hạnh phúc.
Lục Xuyên mỉm cười nhàn nhạt, tiện tay rút một tờ giấy, gấp ba gấp bốn thành một chiếc hộp giấy nhỏ vuông vắn, đặt chiếc mochi được bọc bằng giấy dầu vào, lại gấp thêm một cái nắp cùng kiểu, rồi cắt một đoạn dây gai buộc thành nơ bướm.
“Cho này.” Anh đưa chiếc hộp qua: “Mang cho bạn thân em ăn cùng.”
Trong mắt Kiều Kiều như có đầy sao lấp lánh, ông chú Bảy nhìn cảnh đó thì vừa lẩm bẩm “hoa hòe hoa sói”, vừa không nhịn được mà nở nụ cười hài lòng.
Đàm Đàm tuy là nhìn mặt mà chọn bạn trai, nhưng đúng là có mắt nhìn, chọn được người tốt rồi!
Tống Đàm thì chỉ tay về hai chiếc đĩa khác: “Hai phần này mang qua bên homestay hả?”
Lục Xuyên gật đầu: “Dâu nhiều quá, mẻ mochi này làm kín hết cả một tầng tủ mát… Lúc nãy cô Hai vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943848/chuong-1419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.