Nói chuyện được một lúc thì liền nghe thấy dưới lầu có người nói chuyện.
Tống Đàm đành hơi dùng sức, lại ôm c.h.ặ.t lấy vòng eo rắn chắc của Lục Xuyên, rồi chôn mặt vào vai anh: “Ừm, chắc chắn em sẽ thích.”
Lục Xuyên cũng nghe thấy rồi, lúc này bất đắc dĩ hôn lên mái tóc cô: “Ừ.”
Hai người cùng xuống lầu, liền thấy trong sân có hai người, một trung niên một thanh niên, trông khá quen mặt.
Hai người đó đang nói chuyện với thím Liên Hoa, thấy Tống Đàm đi xuống, cậu thanh niên lập tức chào: “Cô chủ Tống!”
Tống Đàm lúc này mới phản ứng lại: “Mấy anh tới xem vịt cát Trung Hoa à?”
“Đúng đúng đúng!” Anh thanh niên gật đầu lia lịa: “Vịt cũng ở sau núi hả?”
Tống Đàm cười: “Không, năm nay gà vịt đều đổi chỗ rồi, chuyển ra bãi sông. Kiều Kiều!”
Tống Đàm gọi một tiếng, liền thấy Kiều Kiều thò đầu từ tầng 3 ra: “Em còn mười phút nữa là xong bài tập! Chị đợi em một chút nhé.” Rồi lại nhanh chóng rụt đầu vào.
Tống Đàm: … Quả nhiên, chỉ cần không phải đi học thì bản chất con nít vẫn rất ham học.
Cô bất đắc dĩ nói: “Mấy anh ngồi tạm một lát nhé, lát nữa để Kiều Kiều dẫn mấy anh đi. Con vịt cát Trung Hoa đó tôi cũng chỉ thấy vài lần thôi, vẫn là bọn nhỏ tiếp xúc nhiều hơn.”
“Uống trà không? Trà mới năm nay, có mấy lá vụn đem pha, nếu mấy anh không chê thì tôi rót hai chén.”
Trà mới?! Gặp may rồi!
Nghe vậy, người đàn ông trung niên đang nãy giờ im lặng lập tức tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943837/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.