Đám chó đi xem mắt bên bờ sông thật sự quá nhiều, mấy chục con chạy qua chạy lại, đến mức Tống Đàm cũng chẳng phân biệt nổi nữa.
Thế nên cô thật sự không ngờ, chỉ một chuyện nho nhỏ thế này lại có thể khiến Cẩu ca rối như tơ vò đến mức này.
“Thế… anh chưa từng nghĩ đến phương án mỗi chó đực một con con à?”
Anh Tôn mặt đơ toàn tập:
“Ý cô là… cho không á?”
“Chứ không thì sao?” Tống Đàm ngẩn người nhìn anh ta, “Cái quy củ chó đi xem mắt này không phải là do anh nói với tôi sao? Làm cha thì được mang về một con mà?”
Chó đâu phải mỗi lứa chỉ đẻ một con.
Nhưng mà… lỡ ba ông bố mà chó mẹ chỉ đẻ hai con thì sao? Thế là cô lại nhanh chóng thêm điều khoản:
“Nếu chó con không đủ thì chọn một con từ lứa khác bù qua. Cái này gọi là bất khả kháng, mà chó con ít thì trách nhiệm thuộc về phía chó bố.”
Anh Tôn lau mặt một cái:
“Cô chờ tôi suy nghĩ lại cái đã…”
“Nhìn vào chó cha là biết chó con sẽ đẹp cỡ nào rồi, tôi làm trung gian, một con cũng bán chắc giá 8000 tệ, ai biết nhìn là sẽ tranh nhau giành. Cô thật sự muốn cho à?!”
Tống Đàm bất lực:
“Giờ tôi nuôi cả chục con ch.ó rồi, một nửa là chó cái. Giờ lại nuôi thêm chó con, chẳng phải sẽ thành mấy chục con rồi sao?”
Mấy chục con chó, không phải không nuôi nổi, cũng không phải không dùng đến. Nhưng mới có đợt “xem mắt” đầu tiên thôi mà! Sinh sản là bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943814/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.