Trương Yến Bình lải nhải bao nhiêu lời như thế, cũng chẳng rõ Đại Vương nghe được bao nhiêu.
Nhưng đã dặn thì cũng dặn rồi, nhìn lại sáu con ch.ó phía sau, con nào con nấy đều ngoan ngoãn ngồi yên, mắt nhìn phía đối diện đầy tò mò lẫn háo hức, anh ta lại thở dài một hơi:
“Vẫn là mấy đứa ngoan ngoãn biết nghe lời hơn.”
Thế mà phía sau…
Tiểu Thập Nhất lại như ăn trộm, lén lút chui vào đàn cừu, dọa cho một con cừu to cúi đầu định húc tới.
Còn Tiểu Thập thì lao khắp sân như xe tăng, đang chạy thì thấy Đại Vương bên này, vội thắng gấp, chân trượt trên cỏ một đoạn dài, cỏ bay vèo vèo!
Trương Yến Bình: …
Thôi thì thôi vậy.
Chó là chó, mà Border Collie vẫn là Border Collie.
Chờ sau này tụi nó cũng có bạn đời, có con cái, cả nhà cùng “vào biên chế”, xem hai đứa nhóc này có nóng ruột không? Có sốt ruột không? Nghĩ tới đây, anh ta lại đi một vòng dặn dò mấy người chủ chó: cơ hội hiếm có, phải biết quý trọng, rồi mới phất tay:
“Tự do hoạt động đi nào!”
“Muốn đi làm thì đi, không làm thì chơi cũng được.”
“Hôm nay có nhiều khách đến, tối cho ăn bồi dưỡng thêm!”
Hai chữ “bồi dưỡng” vừa dứt, mọi ánh mắt của đám chó đều quay lại nhìn chằm chằm vào anh ta.
Trương Yến Bình liền lẩm nhẩm tính toán:
“Xương thịt thì lúc nào cũng có, nhưng rau trong vườn giờ chỉ còn vài loại…”
Nghĩ tới nghĩ lui, anh ta hỏi:
“Có ăn khoai lang không? Đến mùa trồng rồi, nhưng vẫn còn dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943793/chuong-1364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.