Khi mỡ hạt lựu cho chảo đảo đều, cả gian bếp lập tức ngập tràn trong một mùi thơm ngào ngạt, đầy uy quyền.
Trương Yến Bình ôm điện thoại, dán mắt livestream nhỏ dãi ngớt.
vụ chân giò om kịp đủ lửa ăn sạch khiến ông chú Bảy vẫn còn canh cánh, ông nghiêng chắn ngay tầm của .
c.uối cùng là Kiều Kiều “á” một tiếng: “Điện thoại che mất ạ.”
Chỉ che một chút mà thôi, mà livestream lập tức bùng nổ:
[Cho xem với! nhiều nước miếng hơn, nhỏ , nhỏ thành đần độn cũng tiếc!]
[ thích ăn mỡ … sụp sụp, sụp sụp!]
[Dùng mỡ hạt lựu á? Ở chỗ dùng thịt xông khói cơ!]
[A a a thèm đến lăn lộn giường ! Thật đấy! Mấy từng ăn tiệc sát trư thái thì hiểu vị cơ chứ.]
[Hứ, ăn thì ? Khoe từ Tết đến giờ, rốt c.uộc cũng đang nhỏ nước miếng như tụi thôi.]
[Heo! Kiều Kiều! Nuôi thêm heo ! mua! Thật đấy! Không cần miễn phí ship luôn!]
Trương Yến Bình vốn đang thèm lắm, thấy bình luận mà tâm trạng liền khá hơn hẳn.
Lúc đắc ý tuyên bố: “Thật nhà vẫn đang nuôi heo đấy, năm nay còn mua thêm mấy con heo con, mấy con nái cũng sắp đẻ .”
Thao Dang
“ ăn mãi thịt heo cũng , nên năm nay còn bò, dê, gà, vịt nữa.”
“Haiz, mà bò dê thì đắt hơn, khuyên mua . Gà vịt cũng rẻ, kinh tế giờ khó khăn, tiết kiệm chút .”
“Mỡ hạt lựu ngon thật, nhưng nhà nên mới dùng mỡ . Yên tâm , mỡ mà trộn với ngải cứu với bột gạo là hết nước chấm!”
Thực cũng từng ăn, nấu ăn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943783/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.