c.uối cùng, công việc giã ngải cứu và bạch ngải giao cho Kiều Kiều.
Hết cách , Trương Yến Bình mới giã mấy cái đổ mồ hôi ròng ròng, Tống Đàm sợ mồ hôi nhỏ cối đá, thấy ghê.
lúc Kiều Kiều học xong xuống lầu, lập tức xung phong nhận việc: “Để em! Em !”
Cậu nhóc thật lòng .
Không chỉ , mà còn mở livestream, kèm theo triết lý lao động chỉnh chu: “Dạo việc gì cho em cả, mấy bạn nhỏ của em lâu học kiến thức mới nào.”
“Vừa em dạy bọn họ bánh bạch ngải, đầu tháng là Thanh Minh , mấy bạn nhỏ thể đồ ăn !”
Câu ...
Thanh Minh mà đồ ăn, thì là “bạn nhỏ” của em, mà là “bạn già” lòng đất đó nhỉ? con nít mà, lời ngây thơ vô tư. Thế nên tít mắt thả tay: “Em ngay là nhà thể thiếu Kiều Kiều mà, nào, em , canh livestream giúp em.”
Vừa liếc khắp sân, trong mắt như rõ hai chữ to tướng:
Thấy ! Đã bảo là việc đàng hoàng mà.
Thế nhưng Kiều Kiều đầy kỳ quái: “Anh Yến Bình, đừng học chị dỗ Đại Vương nữa, dỗ bằng chị .”
Trương Yến Bình: … đúng là nên mở miệng mà!
Anh uất ức đổi tài khoản, dựng giá đỡ livestream, tiện tay đặt tiêu đề thật kêu:
[Vào đây ăn cỏ]
Lục Xuyên theo phản xạ liếc , liếc tiếp lượng phòng tăng ào ào, lập tức trầm mặc.
Tống Đàm thì chẳng bận tâm, tiêu đề của Trương Yến Bình lúc nào chả bay bổng như ngựa trời, mà khán giả thích là , ăn cỏ thì ăn cỏ ! Bạch ngải với ngải cứu chẳng cũng là cỏ đó ?
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943781/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.