Sau khi lượn một vòng lớn ở bãi sông, ba người đạo diễn c.uối cùng cũng chịu quay về. Xe điện du lịch vừa dừng trước nhà họ Tống, liền thấy từ sau núi có hai người đang xuống.
Người đi phía trước là một cô gái trẻ, trông khoảng hơn hai mươi, da trắng, mặt mũi thanh tú, khoé miệng còn mang theo nụ cười.
Không hiểu sao, nụ cười đó khiến ngũ quan của cô ta như bị nén lại, méo xệch cả ra.
Đạo diễn có thói quen nhìn người trước tiên bằng… ngoại hình! Ai ngờ vừa nhìn sang phía sau, hớ!
Kh.i.ế.p thật! Mặt này độ nhận diện cũng cao quá rồi đó!
Chỉ thấy từ trong rừng bước ra một người đàn ông vạm vỡ, tuy chiều cao không bằng cậu thanh niên tên Trần Trì ở bãi sông, nhưng chắc cũng phải 1m8 trở lên.
Quan trọng hơn, người này đen đúa lực lưỡng, dáng vẻ hùng hổ. Lúc này đang nhíu c.h.ặ.t mày đứng đó, khí thế như muốn đ.ấ.m người vậy.
Chưa kể đến bộ đồ trên người, áo hoodie đen phía trên, nhưng phía dưới lại mặc một chiếc váy dài cổ trang màu mè rực rỡ. Vừa đi từ sau núi ra, y thuận tay vung luôn phần váy đang ôm trong lòng, váy phủ kín giày, rồi hùng dũng bước tới.
Đạo diễn rùng mình.
Sau lưng không biết từ khi nào cũng có hai người lén lút dán lại gần, ai nấy đều lộ vẻ căng thẳng.
Vì vừa rồi lúc người kia vung váy ra, trông không giống vải… mà giống như đang vung hai cái chùy đồng vậy!
Đừng nói là ba người đạo diễn, ngay cả người nhà họ Tống đang đứng ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943737/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.