Cả tháng Hai lượng mưa ít ỏi đến đáng thương, nên mực nước ở khu bãi sông cạnh trại chăn nuôi cũng bị ảnh hưởng. Ruộng sen vốn được quy hoạch kỹ càng giờ đây chỉ còn là một bãi lầy ẩm ướt, lác đác mọc lên ít mầm cỏ non.
Mà trong thời tiết tháng Ba thế này, mầm cỏ non mềm mại, lắc lư trước gió, luôn khiến đám bò dê lòng tham vô đáy kia muốn chạy tới nếm thử một phen.
Lúc này thì cần đến hai anh em Trần Trì và Trần Khê rồi.
Hai chú chó Border Collie sẽ vừa chạy vòng quanh lùa, vừa lớn tiếng sủa gọi, sủa đến mức đám bò dê phải ngoan ngoãn lùi lại.
Nếu có con nào không phối hợp, Trần Trì, người có sức khỏe phi thường, sẽ phụ trách kéo lôi chúng về.
Tuy nhiên hiện tại tất cả vẫn chỉ đang trong giai đoạn… tưởng tượng và luyện tập, vì cỏ trong bãi chăn thật ra cũng rất non xanh, bò dê không ăn được cỏ non ngoài kia, đành ngoan ngoãn quay về ăn cỏ trong trại.
Chú Trương Vượng vẫn không ngừng lải nhải:
“Đừng tưởng bên đó không có gì đâu, đất bề mặt tuy có vẻ khô, nhưng phía dưới thì ướt sũng! Bò mà sa chân vào đó thì lôi lên cũng không nổi!”
“Chưa kể nếu bị trẹo chân trong đó thì sao? Con bê của mình bao tốt, cậu nỡ lòng nào để nó bị thế?”
Mấy lời này Trần Trì nghe không hiểu lắm, nhưng chuyện “bị trẹo chân sẽ đau” thì cậu ta nhớ rất rõ, liền đập tay vào n.g.ự.c quả quyết gật đầu:
“Cháu sẽ trông kỹ!”
Vừa dứt lời, liền thấy Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943714/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.