Bệnh viện Nhân dân số Một tỉnh Ninh.
Bác sĩ điều trị chính Trương Nguyên, người đã được điều đến khoa mình yêu thích nửa năm trước, lúc này đầy khí thế, vùng trán trông lại càng sáng bóng hơn thường lệ.
Không còn cách nào, từ sau lần được lãnh đạo bí ẩn tặng rau, lại còn được viện trưởng khen ngợi vài câu, anh ta bỗng nhiên có nhiều cơ hội hơn hẳn trong bệnh viện.
Ví dụ như khi bác sĩ cấp trên phẫu thuật sẽ vui vẻ để anh ta khâu vài mũi, rồi thấy kỹ thuật khá ổn lại cho cầm camera nội soi… c.uối cùng trở thành trợ thủ hai, rồi trợ thủ một...
Tóm lại.
Anh ta, bác sĩ Tiểu Trương, là người từng học đại học danh tiếng, đi từng bước vững chắc, có cơ hội là chớp lấy, đến nay đã là bác sĩ điều trị chính danh xứng với thực rồi!
Lúc đi ngang qua cửa khoa, vừa chào hỏi xong đã nghe y tá trưởng cảm thán: “Mới chưa đầy một năm mà bác sĩ Tiểu Trương nhìn càng ngày càng khiến bệnh nhân yên tâm đấy.”
“Vậy sao?” Bác sĩ Tiểu Trương lập tức hớn hở, rồi theo thói quen vuốt vuốt tóc:
“Có phải tôi giờ càng ngày càng tự tin, khí chất của một đại lão trầm ổn nội liễm cũng toát ra rồi không? Có cảm giác bệnh gì khó tôi cũng giải quyết được đúng không?”
Hai cô y tá bên cạnh đang điền hồ sơ, nghe xong câu đó không nhịn được “phụt” cười, còn liếc lên tóc anh ta một cái.
Y tá trưởng cũng không nhịn được nhìn anh ta rồi lắc đầu:
“Tự tin của cậu mà khiêm tốn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943706/chuong-1277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.