Chỉ mới ngửi thấy mùi hương thôi, mọi người đã ngây ngất như trên mây, chẳng còn ai để ý ba miếng hay năm miếng thịt nữa rồi.
Lúc này ai nấy đều gật đầu lia lịa, đến cả Trần Nguyên cũng không ngừng nuốt nước bọt. Trong lúc chờ Kiều Kiều vớt bún, anh ta còn không dám nói lời nào.
Tài xế thì ngoan ngoãn xếp c.uối hàng, nước miếng ròng ròng mà cũng không dám chen lên trước. Trong lòng ông ta nghĩ, hôm nay được ké bữa này, đủ để mình khoe khoang ba năm năm năm rồi!
Chỉ cần ngửi thôi là đủ biết, quá đỉnh!
Dân Vân Thành ai ai cũng là “lão thực khách”, chỗ nào ngon là kéo đến đầy!
Mà ông đây cũng từng đi nhiều nơi rồi, vậy mà chưa từng nếm được món nào như thế này, chắc là suất ăn nội bộ rồi nhỉ? Chắc chắn là suất ăn nội bộ truyền thuyết trong truyền thuyết!
Trời ạ! Bảo sao ai ai cũng đổ xô đi thi công chức, thì ra khi thành công rồi, thật sự được ăn ngon như thế này đó!
Tài xế ôm tô, nhón chân, ánh mắt khẩn thiết hệt như đang xin ăn.
…
Phải nói thật, Kiều Kiều tuy còn nhỏ tuổi, nhưng nói đến sự thu hút người khác, thì đúng là có thiên phú trời cho!
Sáng mùa đông, mọi người vất vả lặn lội từ xa tới, đúng lúc mệt mỏi, căng thẳng, chưa quen khí hậu, ăn uống cũng chẳng thấy ngon miệng.
Thế mà Kiều Kiều lại đưa ra món bún gạo này, dù là bún chua cay hay bún nước xương, đều được làm từ gạo hảo hạng nhà trồng, phối hợp với các loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943678/chuong-1249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.