Không nói chuyện gì khác, chỉ nói lúc mở cốp xe để xách hành lý thôi, cái va li của Linh Linh rung lắc mãi mà c.ung Tâm Chí vẫn không chịu đỡ lấy cho đến tận lúc c.uối cùng.
Hoặc là lười, hoặc là không biết nhìn tình huống.
Thao Dang
Ban đầu Ngô Lôi cũng chẳng đến mức nghĩ kỹ như vậy. Nhưng từ lúc Tống Đàm có bạn trai, mẹ anh ta ngày nào cũng khen tám trăm lần!
Đều là anh em họ, ai chẳng có chút lòng so bì? Người ta Đàm Đàm tìm được bạn trai vừa giỏi vừa chu đáo, còn em gái nhà mình thì lại quen với một anh chàng thế này, chẳng chân thành gì cả? Lại còn mò đến chơi vào đúng dịp Tết…
Hừ! Nhìn thôi đã thấy ngứa mắt rồi.
Lục Xuyên người ta, cả nhà Tống Đàm gật đầu đồng ý rồi mà vẫn còn giữ chừng mực, không làm gì phiền phức.
Ban đầu theo như lời Tống Đàm, kiểu gì đến nơi cũng sẽ có lý do để khéo léo đưa khách qua bên cô ấy.
Nhưng bây giờ thì sao, đã nửa đêm rồi, lúc này còn lôi người đi sang nhà họ hàng, cho dù là vô tình hay cố ý, thì cũng thật sự không tôn trọng chút nào.
Thế là Ngô Lôi đành nín nhịn mà lái xe đưa người về nhà mình.
Và trong đầu đã hạ quyết tâm:
Ngày mai sáng sớm, bữa sáng còn chưa ăn, cũng phải đuổi đi cho bằng được!
Còn lý do á…
Cần gì nghĩ nhiều? Chỉ một bữa ăn thôi, đảm bảo hai người kia ăn xong sẽ no tới quên cả lối về.
…
Người đã đưa về rồi, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943640/chuong-1211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.