Tần Quân thì lo nát cả lòng vì ông bạn, còn ông chú Bảy thì cũng lo bể đầu vì cả đám ăn hàng này.
Những túi nhựa kín khí loại thực phẩm mà Tống Đàm mua về đều được lôi ra dùng. Từ đậu tương ngâm cho đến tương dưa hấu, rồi dưa chua rau mặn các kiểu, tất cả đều được đóng gói cẩn thận, tiêu chí là: gọn nhẹ là chính.
Mấy món khô tiện lợi còn sót lại cũng được lục lọi ra, sắp xếp từng món một, món nào có thể gửi thì chia ra đóng thùng, món nào gửi không đáng tiền thì lại nhét ngược về vali.
Đến khi mọi người chuẩn bị xuất phát, Tống Tam Thành chỉ vào mấy bao mễ can trong kho, hỏi: “Cái này có gửi không? Ngon lắm đó.”
Mấy người này còn không biết chắc? Nhưng giờ thì tay đang kéo vali bự, ba lô trên lưng thì căng phồng, còn trong sân thì xếp đầy thùng hàng có ghi tên từng người…
Tống Đàm mở lời: “Hay là thôi đi, đồ to quá, chuyển phát nhanh tính theo thể tích, không đáng.”
“Không không không!”
Yến Nhiên là người đầu tiên lên tiếng: “Tôi ôm! Dù là chờ xe hay đi tàu cao tốc tôi cũng ôm, vừa ôm vừa ăn, về đến nhà là nó nhỏ lại rồi, ổn hết!”
Tống Đàm: …
“Không đến mức phải vậy đâu…” Cô cố gắng khuyên thêm: “Bao to lắm đó. Dù không vội, nhưng giờ mở cửa trạm và thời gian lên tàu đều cố định, lỡ trễ thì…
“Không không không! Tôi không sợ!” Yến Nhiên ôm c.h.ặ.t bao mễ can, khí thế hừng hực: “Tôi phải mang hết tất cả những món ngon có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943614/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.