Lần này thả lồng bắt cá, để chuẩn bị đồ mang về cho chàng rể tương lai cùng mấy cậu trai trẻ, Tống Tam Thành chơi lớn, dùng hẳn một cục thịt heo làm mồi! Sáng sớm, cả làng vẫn còn chìm trong màn sương dày đặc, ông đã nóng lòng không chịu được, xỏ ủng dày, lái chiếc xe ba bánh, đưa theo Tống Đàm và Kiều Kiều ra đến ao cá.
Hồi hè, ao đã được tát một lần bán cá, sau đó suốt nửa năm trời chỉ thả cá nuôi tự nhiên. Đám cá giống thả thêm lúc đó giờ điên c.uồng lớn lên, đến mức mùa sinh trưởng, Trương Vượng còn phải thả cả cỏ xuống ao cho chúng ăn.
“Trời lạnh thế này không gọi mấy người đến câu nữa, không biết cá trong đấy có lớn lên nổi không…”
Tống Đàm thì tràn đầy tự tin: “Ao nhà mình nước sạch thế cơ mà, nuôi nửa năm cá rô phi cũng phải được hai lạng rồi, bắt về ăn là vừa ạ.”
Chỉ tiếc là: “Hai lạng thì bán chẳng được giá…”
Nghe vậy, Tống Tam Thành cũng sững ra: “Gì cơ? Mình bán cá theo con à?”
Tống Đàm lắc đầu: “Nếu nó lớn được một cân, không phải mình có thể nói là cá nuôi mấy năm rồi sao!”
Kiều Kiều tò mò hỏi: “Có ai hỏi chuyện đó thật ạ? Cá chỉ nuôi nửa năm không bán được sao?”
Ơ thì... Tống Đàm nhớ tới ông chủ Thường giàu có ở xa và lão Triệu nhiệt tình gần đó, bỗng chốc im lặng.
Tống Tam Thành ngẫm nghĩ rồi bảo: “Cá trắm chắc được một cân rồi đấy! Cá trắng nhỏ chắc cũng nhiều… còn cả tôm nữa, ôi trời, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943599/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.