“Đại Hồng chính là con gà trống nhà tụi mình đó!”
Kiều Kiều nói như lẽ dĩ nhiên, giọng đầy khí thế: “Nó oai phong lắm, hồi còn là gà con đã rất được trĩ đuôi dài thích rồi…”
Nói đến đây, vẻ mặt cậu bỗng trầm lại: “Giờ nó lớn rồi, trĩ đuôi dài càng thích hơn.”
Con trĩ đuôi dài trong lòng bàn tay vẫn cụp đầu rũ cánh ngồi đó, mặc Kiều Kiều an ủi thế nào cũng chỉ trưng ra dáng vẻ nửa sống nửa c.h.ế.t.
Cái đuôi dài lộng lẫy cũng ỉu xìu rũ xuống, nhìn mà Tần Vân phát hoảng:
“Cậu mau lên, tìm cho nó đối tượng mới đi chứ! Nó cứ thế này hoài, nhỡ xảy ra chuyện gì thì cậu gánh nổi không?”
Hà Huống bên cạnh cũng phụ họa theo: “Đúng đó đúng đó, tình cảm là không thể ép buộc! Cậu kiếm cho nó một cô gà mái xinh xinh cũng được, không thể để có chuyện! Có chuyện là không giải thích nổi đâu!”
Thao Dang
Livestream đông người như vậy, lỡ mấy antifan m.á.u chó nào đó báo cáo một cái, phía trên mà điều tra xuống, hỏi: “Con trĩ đuôi dài này sao thế?”
Kiều Kiều biết trả lời sao đây? Chẳng lẽ bảo: “Vì thất tình” à! Còn phía bình luận thì đúng là xem trò vui không sợ chuyện lớn.
[Được lắm! Người lớn các người thật thâm hiểm, thất tình cái là định rút củi đáy nồi ngay.]
[Không sai, Đại Hồng cặp bồ với vợ tôi thì tôi sẽ đi cưa mấy bà vợ của Đại Hồng…]
[Trĩ thuộc tam giác tình cảm rồi là đúng.]
[Không phải chứ, con trĩ đuôi dài này cũng mù mắt quá đi! Gà trống mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943588/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.