Lục Tĩnh thì còn có thể có ý kiến gì chứ? Con trai nói muốn mở homestay, bà cũng vừa mới biết đây thôi. Giờ nhìn cả nhà đông đủ ngồi đây, bà chỉ có thể gãi đầu gãi tai ngượng ngùng:
“Thì… cứ làm thử xem sao đã.”
Dù không cần con trai bỏ tiền, nhưng bao năm nay bà cũng dành dụm được kha khá, cộng với khoản Lục Xuyên cho thêm, tổng cộng cũng gần vài triệu tệ, dư sức để làm.
Nhưng có một việc bà sốt sắng lắm:
“Vậy cái homestay này chắc phải để mẹ quản chứ? Hay là vài hôm nữa mình về, mẹ dọn dẹp nhà cửa, giao cho trung tâm môi giới cho thuê luôn cho tiện.”
Nhà bà tuy không bằng nhà của Lục Xuyên, nhưng cũng ở khu sầm uất, mỗi tháng cho thuê cũng dễ dàng kiếm được mấy ngàn.
Lục Xuyên âm thầm thở dài.
Homestay bên này còn chưa có gì, bên kia mẹ anh đã rục rịch muốn cho thuê nhà rồi…
Ý bà là quyết không đi nữa rồi đây!
Nhưng mà… cũng hơi gấp gáp quá rồi đấy?
“Vậy… cái chú Trương mà mẹ đang quen thì sao?”
“Ái chà!” Lục Tĩnh lúc này mới sực nhớ ra, không khỏi vò đầu bứt tai:
“Cũng tại mẹ nữa, nghĩ là lớn tuổi rồi, từ từ để nguội rồi tự khắc hết thôi… Bây giờ nghĩ lại, mẹ còn chưa chính thức nói chia tay với người ta nữa!”
“Không được!”
Bà rút điện thoại ra, đầy tinh thần trách nhiệm:
“Phải nói rõ ràng với người ta, không thì lại lỡ chuyện tìm bạn đời mới!”
Gõ một hàng chữ xong bấm gửi đi, Lục Tĩnh quay lại nhìn Ngô Lan, người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943584/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.