Ba đề nghị liên tiếp đều bị từ chối, đến khi cả nhà ăn xong, cậu Hai c.uối cùng cũng không nghĩ ra còn có thể làm gì thêm nữa.
Ngược lại, Tống Đàm lại hiếu kỳ hỏi Lục Xuyên: “Anh nghĩ xong chưa? Có định ở lại đây ăn Tết không?”
Lục Xuyên nhất thời á khẩu.
Anh vẫn chưa nghĩ ra.
Hơn nữa, vừa nãy chẳng phải mợ Hai còn bảo thế là không đúng quy củ sao? “Ờ.” Tống Đàm dắt anh đi về phía chuồng bò, vừa đi vừa thong thả nói: “Đối với người bình thường thì đúng là không hợp quy củ thật. Nhưng em lợi hại thế này, còn anh thì đẹp trai thế kia, cái gọi là quy củ chẳng phải cũng do tụi mình định đoạt sao?”
Cô nói tự tin đến mức Lục Xuyên nghĩ nghĩ, rồi cũng không biết nên đáp gì.
Thế là Tống Đàm cong mắt cười, chìa tay ra trước mặt anh: “Khó khăn lắm mới được đi dạo riêng, chẳng lẽ anh không muốn nắm tay em à?”
Lục Xuyên: …
Anh nắm lấy bàn tay lành lạnh của Tống Đàm: đi riêng là ý nói hai đứa đi chuồng bò xem bò riêng với nhau hả?
Nghĩ vậy, cũng thấy khá thú vị, thế là chẳng mấy chốc, khóe môi anh cũng dần hiện lên nụ cười dịu dàng.
Khi đến cổng chuồng bò, Tống Đàm rút ra một chiếc khẩu trang từ túi áo: “Đeo vào đi, trong này hơi có mùi một chút.”
Nuôi gia súc mà, sao có chuyện không có tí mùi nào được. Dù cậu Hai họ ngày nào cũng dọn dẹp sạch sẽ, khử trùng bằng vôi định kỳ, thì mùi vẫn cứ có.
Người trong nhà thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943582/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.