Gần tới trưa, bà con lối xóm đã giúp dọn dẹp cả buổi sáng, nhìn đồng hồ đã hơn mười một giờ rồi, sao vẫn chưa dọn cơm? Bình thường thì chẳng ai gấp, dù sao mùa đông cũng rảnh rỗi việc đồng áng, nhiều người mới đi làm thuê về, ăn trưa lúc nào cũng không sao cả.
Thao Dang
Nhưng mấy ông cụ như lão Chúc thì sốt ruột lắm!
Họ là người từng ăn của ngon vật lạ rồi, hôm trước cũng từng được nếm qua rượu ngon đồ ngon. Mà bây giờ trong bếp thịt kho tàu đang sôi ùng ục thơm phức, ông cụ lén lút vào bếp định nếm một miếng, kết quả lại chẳng ai cho!
Đến mức lão Lý bên cạnh cũng chịu không nổi mà tức giận: “Làm ra mà không cho ăn, lại còn thơm như vậy! Nếu ở trên núi mà được ăn ngon thế này, tôi có chạy xa xôi tới đây làm gì?!”
Tình cờ Tống Tam Thành đang vào nhà lấy bếp cồn nghe thấy, liền tò mò hỏi: “Mấy bác ở trên núi không nuôi heo à? Chà, quản lý c.h.ặ.t thật đấy!”
Câu này vừa nói ra, mấy ông cụ lập tức im bặt.
Bên cạnh, Tùng Vân và thư ký Vương đang rót nước pha trà thì vội giả bộ không nghe thấy gì.
Nhưng tên lắm lời Chu Tân thì lại chẳng biết gì, lúc này đang say sưa hít hà: “Chú ơi, khi nào ăn cơm thế ạ? Thịt gì mà thơm dữ vậy trời……”
Vừa nói vừa hoàn toàn quên béng đi đám chó của mình, đến hai chiến sĩ cảnh vệ đứng gần đó cũng tạm thời quên mất nhiệm vụ.
Bởi vì bếp lò quê nấu nướng, hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943523/chuong-1094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.