Lục Xuyên hơi ngơ ngác, ngồi xổm xuống, dập bớt lửa trong bếp đất, sau đó liếc nhìn ánh mắt không rời của bà ngoại và ông ngoại, không nhịn được lại hỏi:
“Chọn xong gì cơ?”
Tống Đàm nói đầy uất ức: “Là một dự án định kỳ ở quê, chọn ngẫu nhiên một con cún FA phù hợp với tôi…”
Lục Xuyên: …
Anh đột nhiên cũng bật cười: “Trùng hợp thật, lúc nãy trong sân, cô với dì của cô cũng đã chọn xong rồi, ừm, kiểu như hạng mục bắt buộc mỗi lần ra ngoài ấy.”
Sau đó anh nhấc cái chậu trong tay lên một chút: “Tôi đi làm tiếp đây, trước cổng nhiều nước lắm, hai ông bà cẩn thận nhé.”
Bà ngoại liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn Lục Xuyên cứ như phát sáng.
Nhưng hiển nhiên anh đã quen với kiểu ánh nhìn như vậy rồi, lúc này bước đi rất đàng hoàng, không hề ngượng ngập.
Tống Đàm cũng không thấy ngại nữa, ngược lại đẩy xe lăn của ông ngoại đi: “Bà ngoại, đi thôi đi thôi, cả nhà đang chờ đấy, còn mấy anh độc thân nữa cơ, bà cứ nhìn kỹ nhé, mình không vội đâu ha.”
Bà ngoại lại túm lấy tay cô, giận mà thương:
“Con sao lại tự tin thái quá thế hả? Cậu trai vừa nãy ấy, giữ được một người như vậy là phải mãn nguyện rồi! Còn muốn mấy người nữa? Con nhìn xem người ta đẹp trai thế nào!”
Tống Đàm phì cười: “Mới gặp có một lần, mình cũng đâu thể chỉ nhìn mặt mà chọn người…”
“Xời!” bà ngoại trừng cô: “Nếu không phải nhìn mặt, năm xưa bà có chịu lấy ông ngoại con không? Mấy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943508/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.