Cần gì phải sắp xếp gì nhiều? Đám đàn ông ai nấy đều khoẻ như trâu, đang hăm hở xắn tay chờ khiêng heo đây này!
Thế nhưng Tống Đàm vừa vẫy tay: “Anh Tiểu Đỗ ơi, mấy anh trai trẻ tuổi tích cực lên chút nha!”
Không phải cô coi thường bà con làng xóm, nhưng quả thật ai cũng có tuổi rồi, xương cốt khó tránh khỏi cứng nhắc, thêm nữa heo thì nặng, đường núi lại gập ghềnh, lỡ chẳng may trật lưng…
Thì hậu quả lại đổ lên vai cả nhà.
Thấy Tiểu Đỗ và mấy người trẻ nhanh chóng chen tới, Tống Đàm mới vui vẻ nói với mấy chú bác:
“Đây là họ hàng nhà bí thư Chúc đấy ạ, đến đây là muốn trải nghiệm c.uộc sống đấy, mình nuôi heo quen rồi, nhường họ một cơ hội đi!”
Nghe vậy, cả đám người phá lên cười: “Được được, để dân thành phố nếm mùi… chà, mấy cậu trai này thân hình cứng cáp phết đấy!”
Tống Đàm cũng không thiên vị: “Năm người họ từ từ khiêng ba con heo béo, còn hai con còn lại để bà con mình khiêng nhé…”
Nói rồi, cô liếc nhìn hai hội viên hội nh.i.ế.p ảnh đang giơ máy ảnh cao cao, liền dặn thêm: “Lát nữa nhớ chụp hình quay video cho đàng hoàng giúp ạ!”
Được, được, được!
Trong tiếng cười nói náo nhiệt, hai con heo trắng to trước tiên được khiêng lên ván cửa, nặng đến bốn năm trăm cân, ba người khiêng trên sườn dốc phải đi cực kỳ cẩn thận.
Tiểu Đỗ và Tiểu Dương nhìn nhau, xắn tay áo: “Sao? Làm được chứ?!”
Ai mà lại nói không làm được?! Hồi trước hai người còn tập nâng bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943501/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.