Vừa nghe nói có đồ ăn, Tần Vân và Hà Huống lập tức thả tay ra, ném luôn va-li một bên rồi định lao thẳng vào trong!
Thế nhưng đúng lúc buông tay, chiếc va-li trượt “cục cục” mấy vòng về phía trước, khiến Tần Vân phải dừng chân, quay đầu nhìn Lục Xuyên, rồi ngoan ngoãn cùng kéo hành lý ra sau cốp xe:
“Dì ơi, bọn cháu là bạn của Lục Xuyên, hôm nay mặt dày đến làm phiền ạ!”
Vừa nói, hai người vừa lôi ra mấy thùng rượu và thuốc mang theo.
So với Lục Xuyên thì… đúng là hai cậu trai này nhìn có phần thô kệch, cả vóc dáng lẫn khuôn mặt đều kém vài bậc, khiến Ngô Lan giờ mới bắt đầu để mắt đến họ, liền rơi vào một màn khách sáo kiểu "thương mại từ chối – nhiệt tình tiếp nhận" qua lại rôm rả...
Mặc kệ họ rộn ràng, Lục Xuyên chỉ dẫn Kiều Kiều đi lấy đồ:
“Hai đôi giày này là cho em, áo len và áo khoác lông vũ này cũng là của em.”
“Em học online bằng máy tính bảng phải không? Đây, anh mang cho em cái mới.”
Còn quà cho Tống Đàm thì anh không tiện tặng trực tiếp, vài bình rượu và t.h.u.ố.c lá để lát nữa sẽ đưa sau.
Oa!
Oa!
Oa!
Mỗi lần nhận một túi quà, mắt Kiều Kiều lại sáng thêm một phần. Đến lúc phía trước Ngô Lan vừa dứt lời trò chuyện với hai người kia, cậu đã reo lớn:
“Mẹ ơi, con đưa anh lên lầu nha!”
Cậu nhóc tung tăng chạy lên cầu thang, nghĩ ngợi rồi lại quay xuống, nhấc luôn chiếc vali của Lục Xuyên lên:
“Anh ơi! Mau tới xem phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943489/chuong-1060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.