Ngày 9 tháng 1, tức mồng Bảy tháng Chạp âm lịch.
Sáng sớm, Lục Xuyên đã gõ cửa phòng bên cạnh.
Bên trong hai người ngủ say như c.h.ế.t, chẳng ai trả lời.
Rõ ràng là tối qua mới tám giờ hơn đã đến một thành phố xa lạ, nào là tắm rửa, ăn uống, lại còn tranh thủ cập nhật chương mới, thật sự là mệt lử.
Nhưng mà…
Lục Xuyên nhìn mấy trăm tin nhắn trong nhóm chat, nghĩ bụng: đã gõ chữ đến mười hai giờ còn chưa tính, sau đó còn chat đến ba giờ sáng, lại còn đặt đồ nướng giao đêm… mà cũng dám nói mình "vất vả" à? Ngược lại, Lục Tĩnh lúc này nghe tiếng động thì bước ra khỏi phòng:
“Giờ đã đi luôn hả?” – Sáng mùa đông mới 8:30 thôi, cũng hơi sớm đấy chứ?
Lục Xuyên bất đắc dĩ đáp:
“Con cũng muốn đi, nhưng hai ông kia còn đang ngủ.”
Còn anh, tối qua tắm rửa xong hơn chín giờ, gõ chữ đến 11 giờ là đi ngủ. Sáng nay chưa tới 7 giờ đã tỉnh, dậy rửa mặt, còn tranh thủ ngồi lưu bản nháp hơn một tiếng đồng hồ!
Thật sự là… thời gian dư dả quá mức.
Lục Tĩnh: …
Bà thường cảm thấy mình vẫn còn trẻ, chắc là vì nhà người ta thì cha mẹ dậy sớm, con cái ngủ mê man, còn nhà bà thì đảo ngược hoàn toàn…
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, hôm qua xem bản đồ rồi, từ đây đến làng còn phải chạy xe hơn một tiếng, giờ đi cũng vừa đẹp.
Ban đầu họ đến sớm chính là để xem có giúp được gì không, đỡ để đến hôm chính tiệc mà còn phải tiếp đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943487/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.