[Được rồi được rồi! Mở màn livestream đã c.h.é.m fan trung thành trước ha!]
[Trái tim tan vỡ bởi người đàn ông lạnh lùng này... Nếu tôi có tiền, trong ba phút sẽ lấy tài liệu nhà anh, bay đến ngay trong đêm!]
[Hu hu hu đồ đáng ghét là ai vậy, tôi rút trúng vé nhưng phải xin nghỉ việc trị giá 2000 tệ mới đi được...]
[A a a nhường tôi đi mà, kỳ nghỉ của tôi không đáng tiền, tôi muốn đi!]
[Khoan đã... sao mọi người vẫn còn kích động thế? Không ai liếc nhìn cây mễ can à?]
[Thấy rồi! Đang nhìn đây, nhớ tới ngoài khu nhà có người bán bằng xe ba bánh, giờ đang phóng như bay đến mua.]
[Chỉ mình tôi không thích ăn à? Mới nãy đi ngang qua một chỗ bán mễ can, lòng dạ bình lặng như nước.]
[Người phía trước, quay lại mua vẫn còn kịp đó, tin tôi đi, lát nữa thế nào bạn cũng thèm cho mà xem.]
[A đây là chợ phiên nông thôn sao? Cảm giác náo nhiệt ghê!]
[Cây mễ can này nhìn ngon thật đó, sao xung quanh đông người thế?]
[Woa, vừa rồi máy quay lia một cái, thấy bóng lưng một anh chàng eo thon chân dài!]
[Cái gì? Chợ phiên nông thôn mà cũng có trai đẹp á?]
[Nói gì vậy? Kiều Kiều nhà mình không đẹp trai chắc?!]
[Mấy người kia cầm mễ can mà không đeo găng tay à? Thế ăn kiểu gì? Găng tay có đáng mấy đồng đâu chứ?]
[Ăn của mình đi! Nói nhiều quá...]
[Thôi kệ đi, cô ấy có đeo hay không thì bạn cũng chẳng được ăn đâu, khoan đã, thầy Kiều Kiều ơi, mễ can có bán không?]
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943479/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.