Nhổ củ cải thật ra chẳng có gì khó, nhưng mấu chốt là mỗi người chỉ được nhổ đúng một cây. Mấy ông lão nhìn nhau, vẻ mặt thản nhiên như không, nhưng trong đầu thì đang diễn ra một trận chiến căng thẳng.
Vì thế mới trái nhìn phải ngó, trong vườn rau cứ như mấy con đà điểu vươn cổ, mãi mà vẫn chưa tìm ra được cây nào to nhất.
Bí thư Tiểu Chúc bĩu môi: Đúng kiểu tâm lý con gấu bẻ ngô, cứ nghĩ cây tốt nhất luôn ở phía trước ấy mà.
“Nhanh nhanh lên đi ạ.” Cô giục: “Ăn xong bữa này, qua một lúc nữa vừa khéo đến giờ cơm tối… Mấy hũ tương dưa hấu cháu gửi trước đó không phải ngon miệng lắm à?”
Sụt sịt!
Vừa nhắc tới món đó, đám người lập tức nước miếng suýt trào ra, lão Chúc không chần chừ nữa, cúi người ra tay nhanh như chớp:
“v.út!”
Đã lôi được một củ cải lên khỏi đất.
Tứ Bảo lập tức phóng tới, không một tiếng động, ánh mắt sắc lẹm nhìn chằm chằm.
Lão Chúc không nhịn được khen: “Giỏi lắm, chó ngoan!”
Bí thư Tiểu Chúc đã xách sẵn một củ trong tay, thấy thế cười cười: “Được rồi, vất vả cho Tứ Bảo nhà ta rồi, lát nữa ta rửa củ cải cho ăn luôn nhé.”
Dứt lời, cô nhận luôn củ cải của lão Chúc, vừa ra khỏi vườn rau đã ngồi xổm xuống cạnh con mương, mượn dòng suối trong mát bắt đầu rửa.
Tiểu Đỗ theo phản xạ nói: “Nước suối thế này dễ có ký sinh…”
Còn chưa dứt lời, lão Chúc đã cười mắng: “Đừng nghe mấy ông bác sĩ sức khỏe c.h.é.m gió! Cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943456/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.