Truyền thông bắt đầu náo loạn.
Có người còn lớn tiếng hô:
“Tôi mua cho người nhà đây, mua nhiều, cho tôi cái link đặt hàng đi, tôi tự đặt!”
Lập tức có người bừng tỉnh:
Thao Dang
“Phải rồi, tôi cũng tự đặt luôn!”
Cô phóng viên trẻ của Nông Tâm càng không khách sáo, gào lên:
“Tôi tự mua! Không cần mấy người cho đâu…”
Bình thường họ tham gia mấy buổi đánh giá thế này, nghe nói hay được tặng sản phẩm... Nhưng giờ gặp loại dâu tây ngon thế này, không cần tặng, tự bỏ tiền mua còn chưa chắc mua được ấy chứ!
Trong khi đó, vẻ mặt Kiều Kiều mờ mịt chớp chớp mắt, có chút ấm ức, rõ ràng cậu đã nói là không có hàng nữa rồi mà? Mọi người không nghe thấy à? Chỉ có mấy vị giám khảo vẫn giữ được sự bình tĩnh, lúc này nhìn sang phía Tống Đàm:
“Dâu tây này ăn hai miếng còn chưa cảm nhận được hết vị…”
Tống Đàm cũng sảng khoái, trực tiếp lôi một hộp từ dưới bàn lên:
“Vừa nãy quả Tuyết Thỏ to quá, để tiện nên cắt làm đôi. Giờ loại Chân Hồng Mỹ Linh này có thể ăn nguyên quả… Hay là các vị thử thêm loại này nhé?”
“Được được được!”
Những quả dâu đỏ sẫm gần như đen ánh, được đặt ngay ngắn trong hộp. Vừa mở tấm lưới ra, mọi người lập tức không kiềm được mà ghé sát ngửi một hơi, cái mùi thơm thuần khiết, nồng nàn của dâu tây cứ thế ùa tới. Rõ ràng vị ngọt đậm đà, mà chẳng hề thấy ngấy, ngược lại còn mang theo một chút thanh mát độc đáo.
Cắn một miếng, phần thịt quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943437/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.