Chỉ thấy trong chiếc túi giấy nho nhỏ, bên trong được lót bằng những tờ giấy nướng trắng tinh, từng chiếc bánh nhỏ được gói cẩn thận.
Bánh không to, cỡ như bánh bí đỏ bình thường, chỉ là có phần dày dặn hơn chút. Tống Đàm đếm thử, tổng cộng có tám cái.
Bốn cái màu vàng óng là bánh khoai lang, vừa mở túi ra đã ngửi thấy hương khoai lang thơm lừng.
Còn bốn cái có màu cháy cạnh, chắc là bánh củ cải sợi, dạo trước Tống Đàm có gửi củ cải đi mà.
Nhìn sang bên kia, có lẽ đi vội nên không chuẩn bị hộp đựng cơm, chỉ dùng hai chiếc chén trắng muốt như ngọc, bên trong là cháo vàng óng rắc thêm chút hành lá, được bọc kín bằng màng bọc thực phẩm, rất cẩn thận.
Một bên còn chuẩn bị thêm giấy ăn và muỗng sứ trắng tinh xinh xắn, nói về sự chu đáo thì mấy dịch vụ đồ ăn ngoài cũng chỉ đến thế mà thôi.
Kiều Kiều cẩn thận bưng chén ra, kinh ngạc nói: “Chị ơi, mép chén còn vẽ hoa này! Màu vàng nhạt, còn có cả cỏ xanh nữa!”
Tống Đàm cũng bưng chiếc chén còn lại lên, phát hiện trên đó cũng vẽ hoa màu xanh nhạt, xen chút cỏ xanh, chỉ điểm xuyết nhẹ nhàng chứ không hề lòe loẹt. Nhìn kiểu dáng và kích cỡ, hai chiếc chén này chắc là cùng một bộ.
Thật đẹp quá đi!
Kiều Kiều cũng không nhịn được mà ngắm tới ngắm lui, sau đó thắc mắc: “Sao nhà mình không có mấy cái chén xinh như này nhỉ?”
Tống Đàm thầm nghĩ, nhà mình ăn cơm ai nấy như heo vục máng, cũng không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943428/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.