Kiều Kiều cúi đầu nhìn xuống đôi giày cũ kỹ, lem nhem chút bùn đất và loang loáng nước tuyết dưới chân mình…
Lại ngẩng lên nhìn sang đôi giày của "anh trai đẹp trai" bên kia, trắng tinh, sạch sẽ, chẳng dính một hạt bụi!
Cậu nghiêm mặt, cố gắng bắt chước dáng vẻ điềm nhiên của chị mình, khẽ gật đầu:
“Vậy được ạ, nhưng mà… là tại giày em không tốt, chứ không phải em làm việc kém đâu đấy!”
Lục Xuyên suýt nữa thì bật cười thành tiếng.
“Phải, đúng là tại giày. Vậy để anh làm nốt nhé.”
Anh cúi người đưa chiếc khăn quàng lông cừu trắng muốt sang:
“Nhờ em bọc lại mấy quả dưa này giúp anh nhé.”
Kiều Kiều lại có việc làm, khí thế lập tức bừng bừng:
“Được ạ! Em bọc dưa khéo lắm đấy!”
Lục Xuyên cúi đầu nhìn hai quả dưa vỡ nát dưới đáy thùng, hương thơm dịu ngọt của dưa hấu lan trong không khí lạnh giá, trong lòng cũng có chút tiếc nuối thở dài.
Nhìn lại hàng đống thùng lớn nhỏ trên xe, anh tò mò hỏi:
“Mấy cái trên ghế sau xe cũng đều tặng anh hết à?”
Dù đã xem qua ảnh, nhưng nhìn trực tiếp thế này, mới thấy khối lượng “quà tặng” thật sự quá mức tưởng tượng.
Kiều Kiều vẫn đang mải mê buộc khăn, đầu không ngẩng lên:
“Vâng ạ! Chị em bảo là chỗ anh không tiện mua đồ, nên gửi nhiều thêm chút. Rau cải tim vàng, cải đen, cải thảo, bắp cải, xà lách đều có cả! Có cả ớt với cà chua nữa đấy!”
Lục Xuyên đứng lặng một chút, muốn nói gì đó nhưng lời tới miệng lại nuốt vào, chỉ đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943426/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.