Bí thư Tiểu Chúc tặc lưỡi nhìn Tống Đàm, vừa cảm khái vừa buồn cười:
“Lúc thì cô chẳng có tí nhạy bén chính trị nào, thế mà cứ đúng lúc lại tung ra được mấy nước đi thần sầu ghê cơ!”
Chỉ riêng cái chuyện mời lãnh đạo tới dự tiệc sát trư thái thôi, ai mà ngờ đâu? Loại thịt đó mà nếm thử một lần không ngạc nhiên khen ngợi thì còn gì là vị giác nữa?
Lãnh đạo mà có tầm nhìn xa trông rộng, đến lúc ấy tự khắc hiểu được cái hay của những sản phẩm này, rồi thuận miệng nhắc luôn cái chuyện hạn mức điện cho sản xuất nông nghiệp, chẳng phải mọi thứ sẽ đâu vào đấy ngay sao?
Sang năm có xây thêm nhà xưởng, mở rộng quy mô cũng dễ như trở bàn tay!
Cô ta trầm ngâm một chút rồi đề nghị:
“Giờ cô đã mời được lãnh đạo thành phố, thì sau này tổ chức tiệc sát trư thái, nhớ soạn hẳn một cái thư mời đàng hoàng, tôi mang lên trình cho bên chính quyền thành phố, rồi tiện tay gửi luôn vài cái cho huyện nữa.”
Nói thì nói vậy chứ, cô ta hiểu quá rõ mấy vị lãnh đạo ở huyện rồi, làm việc chủ yếu là… không làm gì cả. Nhưng trong chốn quan trường, đôi khi “không gây rắc rối” đã là ưu điểm lớn rồi!
Tống Đàm gật đầu, thành thật nói lời cảm ơn:
“Chắc là do ở gần mấy người như cô, thầy Tống, bà Đường, nên lâu dần cũng ngấm được ít nhiều. Tuy chưa khai sáng hoàn toàn, nhưng đôi khi cũng biết ăn ké tí ánh sáng của người ta rồi.”
“Thôi đi cô!” Bí thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943415/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.