Sự tự tin và kỳ vọng của bà Đường thì Ngô Lan hoàn toàn không dám đồng tình. Trong lòng bà, Kiều Kiều vẫn luôn là một đứa nhỏ chưa trưởng thành.
Đẹp trai hay không thì... con trai mình tuy có trắng trẻo dễ thương thật, nhưng nếu bảo nó ngồi nghiêm chỉnh pha trà như trong phim truyền hình...
Í ẹ, thật sự tưởng tượng không nổi.
Thôi kệ, dù sao quýt cũng để được lâu, bà Đường muốn hái bao nhiêu cứ để bà hái, dù gì cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền, nhà lại đông người, không sợ ăn không hết.
Nghĩ thông suốt rồi, tay Ngô Lan hái quýt lại càng nhanh hơn.
Quýt này đã chín từ lâu, màu vàng óng, trái to đều tăm tắp, cũng chẳng cần chọn lựa gì, chỉ cần vặn, giật, nhấc một cái là xong.
Chẳng mấy chốc, mọi người ai nấy đều xách giỏ đầy ắp. Mang sang đó cân rồi đóng túi... Ngô Lan lúc nhận ra thì mấy người kia đã trả tiền xong cả rồi.
Mà tính tổng lại, số quýt hái được cũng gần 200 cân!
Ngô Lan: Nhà đông người thì đông thật đấy, nhưng 200 cân thì hơi quá áp lực rồi đấy? Cả vườn quýt bên nhà bà cụ có tí tẹo vậy thôi, 200 cân là gần như hái sạch rồi còn gì!
...
Lúc mọi người lái xe ba bánh quay về, ông chú Bảy nhìn những túi quýt chất đống đầy xe, không nhịn được mà thốt lên:
“Gì vậy, quýt ngon hơn cả củ cải nhà mình chắc?”
Thì đúng là không đến mức ấy.
Nhưng dù củ cải có ngon thế nào thì cũng vẫn là củ cải thôi!
Bà Đường giữ vẻ đoan trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943392/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.