Mang theo tâm trạng phẫn nộ đến sôi sục, mợ Hai tìm đến Trương Vượng: “Thầy Trương ơi, thầy Trương…”
Trương Vượng ở khoản nuôi bò nuôi dê giờ đã khá rành rẽ (học được nhiều rồi),cậu Hai mợ Hai thấy gọi thân thiết thì ngại, nên dứt khoát gọi một tiếng “thầy Trương”.
Giờ được gọi qua, Trương Vượng hăng hái vô cùng: “Muốn hỏi gì thế?”
Muốn hỏi thì nhiều lắm, nhưng chưa phải lúc! Mợ Hai cân nhắc từ ngữ một hồi: “Ờm… ờm… thầy Trương này, gần đây thầy có liên lạc gì với mấy đứa nhỏ không vậy…”
Sắc mặt Trương Vượng lập tức căng lên: “Tôi không có con!”
“Phải phải phải, tôi biết mà!” Mợ Hai cũng nghẹn lời, lúc này cắn răng nói thẳng: “Là vậy, người bà con ở thị trấn tôi nói, mấy đứa con của thầy nghe nói thầy sắp không xong rồi, đang trên đường kéo nhau về đây, ồ, còn nói là do con trai cả của thầy để lộ ra.”
Mặt Trương Vượng lập tức tái mét, cả người lảo đảo một cái! May mà mợ Hai kịp đỡ lấy, rồi vội gọi người:
“Ngô Lôi! Ngô Lôi! Qua đây đỡ cái! Cha con đâu rồi? Gọi cha con lái xe ba bánh tới, mình lên nhà Đàm Đàm, còn con đừng đi đâu, trông bò trông dê cẩn thận!”
Ngô Lôi ngẩn ra đứng đó, cứ cảm thấy có chuyện to tát gì đang xảy ra, nhưng lại không tài nào chen chân vào được...
Lúc này, cậu Hai cũng nghe động, liền vội vã lái xe đến, Trương Vượng thở phì phò, không cần ai đỡ đã tự mình ngồi vào xe ba bánh, một tay bám vào thành xe, một tay tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943358/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.