Dọn củ sắn dây, đúng là việc cực nhọc thuần túy.
Nhưng trước khi bắt tay vào dọn, Tống Đàm đã gọi cho lão Triệu, người bán rau: “Muốn bột sắn dây không?”
“Nhà cô làm à!” Lão Triệu lập tức giật mình, giây tiếp theo đã bắt đầu kiểm lại số tiền mình đang có.
“Không phải.” Tống Đàm tàn nhẫn đập tan giấc mộng của ông ta, nhưng lại cho một trái táo ngọt: “Là trong làng tôi, nhưng tôi đảm bảo chất lượng còn ngon hơn mấy thứ bán ngoài thị trường.”
Lão Triệu lập tức tỉnh cả người: “Giá bao nhiêu?”
Tống Đàm quay sang hỏi Trương Yến Bình: “Anh thấy bao nhiêu một cân là hợp lý?”
Lúc này Trương Yến Bình đang sắp xếp người qua chỗ phòng khám của bác sĩ Tiểu Quách giúp sơ chế sắn dây gỗ, nghe hỏi cũng không ngẩng đầu: “Em đã nói chất lượng tốt hơn thị trường, nhưng kém hơn nhà mình một chút, vậy thì không chênh lệch nhiều: 88 một cân.”
Chuyện trồng trọt, Tống Đàm nói chất lượng thế nào thì trong nhà chẳng ai không tin.
Tống Đàm suy nghĩ một chút, rồi trả lời cho lão Triệu: “Tụi tôi sẽ bán online một phần, giá là 88 một cân, bao ship. Còn ông... làm đại lý thì lấy giá 60.”
Bán online phải đóng gói, phải ship, phải hậu mãi, bán cho lão Triệu giá 60 cũng không thiệt.
Còn Trương Vượng... ông còn nói với Tống Đàm, chỉ cần nhà họ thu mua, giá 45 ông cũng bán hết.
Nhà họ Tống cũng không đến nỗi đi kiếm chác đồng tiền đó, chỉ là tham gia náo nhiệt, giúp bán sạch đám củ kia thôi. Nói gì thì nói, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943319/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.