Quách Đông nói đúng một điểm rất mấu chốt.
Ngày nay, yêu cầu của mọi người với kem dưỡng tay đã khác rồi. Chống nứt nẻ không còn là điểm bán hàng hấp dẫn nữa, mùi hương có dễ chịu, thiết kế có xinh xắn mới là yếu tố quan trọng thu hút các cô gái.
Dù sao thì điều kiện sống ngày càng tốt, nứt nẻ kiểu cũ đâu còn dễ gặp trong c.uộc sống thành thị nữa.
Còn những người vẫn bị nứt nẻ ư? Chỉ cần vài đồng mua một hũ cao da rắn hay kem urê là đủ dùng rồi, ai rảnh mà chi 188 tệ cho kem dưỡng tay?
Đúng là tiền nhiều không có chỗ tiêu.
Mà công thức hiện giờ, toàn thành phần gốc dầu, cảm giác khi bôi gần như không có, bôi lên chẳng khác gì trát dầu lên tay. Trời nóng thì chảy ra, trời lạnh thì đông cứng lại, mang theo bên người cũng không tiện, thậm chí cả vỏ hộp cũng phải cân nhắc kỹ càng.
Tống Đàm lại chẳng bận tâm mấy chuyện đó:
“Cô chỉ cần nói công thức này có hiệu quả không?”
Cái nhìn của Quách Đông cứ như thể đang đối diện với một kẻ điên:
“Với công thức thế này, dùng nguyên liệu bình thường thôi cũng dưỡng ẩm c.h.ế.t đi được, giờ toàn đồ nhà cô, cô còn hỏi hiệu quả có không?”
Còn nói về cảm giác bôi ư? Gì vậy?
Người ta tuy đen, nhưng vẫn chăm sóc bản thân kỹ lưỡng đấy nhé!
Cô ta vươn tay ra:
“Tôi ngày nào cũng sắc thuốc, vo viên, còn đi hái dược liệu, bào chế, tay có bao giờ rảnh đâu.”
“Từ mùa thu trở đi, tối nào tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943304/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.