Trương Yến Bình cố gắng hết sức để “giải tỏa” một tràng xì hơi một cách kín đáo, bụng thì vẫn còn căng tức vì đầy, nhưng bản chất mê ăn trỗi dậy, vừa nghe Kiều Kiều hô một tiếng, anh ta liền giơ tay đáp to:
“Cho cay nha!”
Người nhà họ Tống ăn cay đều ổn cả, Kiều Kiều “ồ” một tiếng, rồi từ giỏ rau chọn ra năm sáu trái ớt xanh đỏ.
Thời điểm này trong năm, chỉ có ớt chỉ thiên và ớt nhọn Tứ Xuyên là tươi ngon nhất. Hơn nữa, ba con gà mà ông chú Bảy lấy là gà người ta biếu từ thị trấn, ăn không giống gà nuôi ở nhà, nêm hơi cay một chút là át được mùi tanh.
“Cái này cắt cay tay lắm!” Thím Liên Hoa nuông chiều cậu đến tận nóc, vừa bóc xong hạt dẻ liền vội vàng chạy qua giành d.a.o cắt ớt:
“Để thím làm, con mau nấu đi, trời tối rồi đó.”
Ông chú Bảy thấy vậy cũng không ý kiến gì, chỉ gật đầu:
“Làm cho đàng hoàng, ta đi xào thêm vài món.”
Kiều Kiều đầy tự tin, quay sang cười ngọt ngào với bà thím Bảy ngồi trước lò:
“Lửa nhỏ thôi ạ!”
Bên trong lò củi, hai thanh củi đang cháy bị rút ra bớt, lửa yếu hẳn đi. Kiều Kiều cho phần hạt dẻ đã bóc vào chảo, rưới một chút dầu, rồi nhẹ nhàng đảo đều, chẳng mấy chốc đã tỏa mùi thơm nức mũi.
“Các bạn nhỏ, nhất định phải để lửa nhỏ nha! Ông chú Bảy nói là rang sơ qua thì sau nấu món sẽ ngon hơn.”
Còn nguyên lý cụ thể là gì thì… cậu quên rồi.
Vừa mới xúc hạt dẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943288/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.