Sau khi tu sửa lại, các phòng riêng trong Trường Lạc Cư được thiết kế vô cùng tinh tế.
Phòng lớn thì thoáng đãng rộng rãi, phòng nhỏ thì thanh nhã tinh xảo.
Chẳng hạn như vợ chồng Triệu tổng, được sắp xếp vào một gian phòng nhỏ xinh, không quá trống trải, cũng không chật chội, vừa vặn toát lên nét thanh đạm mộc mạc, khiến người ta như được “rửa mắt” sau chuỗi ngày ăn sơn hào hải vị.
Bà Triệu vừa ngồi xuống đã vui vẻ lắm, còn hỏi phục vụ bên cạnh:
“Tối nay tiệm ưu tiên giới thiệu món gì thế?”
Phục vụ theo phản xạ định nói là chè tuyết nhĩ, nhưng lời tới miệng lại kìm lại kịp, lập tức nở nụ cười niềm nở, đưa thực đơn ra:
“Thưa bà, chỉ cần là món trong thực đơn đặc biệt hôm nay, bất kỳ món nào bà gọi cũng sẽ không thất vọng.”
“Ái chà!” Bà Triệu khựng lại:
“Thoáng cái thấy giá cả hình như đắt hơn trước kha khá đó nha?”
“Vâng đúng ạ!” Phục vụ cũng không giấu diếm, chỉ mỉm cười đáp:
“Giá cao thì cũng có cái chất lượng của giá cao ạ! Nếu bà muốn thưởng thức lại những món truyền thống ngày trước, ở đây là thực đơn cổ điển ạ.”
Đến độ tuổi của bà Triệu, đắt hay rẻ cũng chẳng quan trọng mấy, chỉ cần vừa miệng là được.
Còn chưa quyết định món thì mắt bà đã lia tới phần bánh hạt dẻ.
Tốt lắm!
Chính là cái loại nhỏ bằng trứng cút bà ăn sáng nay đó!
Bên cạnh đó còn có chè tuyết nhĩ, và… ủa? Còn có cháo gạo nữa hả?
128 tệ một bát nhỏ, tính ra còn rẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943242/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.