Trận mưa thu này từ nhỏ hóa to, sang ngày thứ hai vẫn chưa ngớt, vậy mà Tống Đàm lại mừng ra mặt:
“Vừa khéo khỏi phải tưới nước, ao còn có thể đầy thêm một ít nữa.”
“Nhưng mà… hôm nay không đưa được con Ngưu Ngưu về rồi…”
Kiều Kiều có phần thất vọng.
“Không sao cả,” giáo sư Tống thì cười hớn hở: “Bò thì chỉ mất một ngày là chở được về, mà mình gieo lúa mì gặp đúng trận mưa này, thì chuẩn khỏi bàn luôn!”
Trước khi gieo lúa cần phải tưới đủ nước cho đất, mà ruộng thì đã cày từ sớm rồi, chỉ vì bận mấy việc khác nên mới chậm trễ hai ngày.
Trận mưa này xuống đúng lúc, đất đai được thấm đều, không chỉ táo khỏi tưới mà còn có thể tranh thủ lúc tạnh mưa gieo lúa mì luôn không cần nghỉ nhịp, theo như Tống Tam Thành thì:
“Trời thương người đó mà!”
Năm nay nhà trồng cả lúa nước, ông chú Bảy vẫn luôn chê bột mì không ngon, thế nên mới trồng luôn mười mẫu lúa mì đông, đến lúc thu về ra được cả vạn cân bột mì, sang năm cả nhà ăn xả láng cũng chẳng lo thiếu.
Phải nói chứ nhà này ai cũng là “thùng cơm”, ông chú Bảy nấu ăn áp lực cũng không nhỏ. May mà lúa vụ hai c.uối tháng sau là gặt rồi, tính sơ sơ thì năm nay đúng là đại thu hoạch!
Còn Kiều Kiều thì không hiểu gì mấy vụ mùa trong nhà, cậu nhóc chỉ biết hôm qua mình cực kỳ nghiêm túc dọn chuồng bò, thế mà hôm nay Ngưu Ngưu lại không về được…
Tống Đàm bèn dỗ dành:
“Không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943227/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.