Chuyện này khiến Lục Xuyên thật sự không biết phải nói gì.
Anh đành phải lấy điện thoại ra: “Có app Taotao Bao không?”
Lão Chung lật đật: “Có có có!”
“Ừm,” Lục Xuyên đưa điện thoại cho ông ta xem: “Chính là cửa hàng này, mấy món đó đều mua ở đây.”
“Ồ ồ ồ……”
Lão Chung lơ mơ rời đi, trên đường còn tiện tay xem điện thoại một cái, phát hiện cửa hàng tên là [Ký Sự Điền Viên] này có vẻ có gì đó không ổn...
Khoan đã!
Tại sao trong cửa hàng chỉ có mỗi cái link phí vận chuyển?! Hàng hóa đâu?! Rốt c.uộc là bán cái gì vậy?!
Còn bên này, Lục Xuyên trầm mặc nhìn mâm cơm trên xe thức ăn, bày biện tinh tế nhưng chỉ có đúng một phần. Anh quay đầu nhìn đám người trong phòng vẫn chưa được ăn, im lặng một lúc rồi đẩy xe đi:
“Tôi về phòng ăn đây.”
“Đừng đi mà!” Đạo diễn Trương chặn anh lại: “Cậu dùng nguyên liệu gì mà đầu bếp cũng phải tới hỏi thế?”
“Không có gì,” Lục Xuyên điềm nhiên như không: “Chỉ là mấy món đặc sản ít gặp, khách sạn năm sao không có nên người ta mới tò mò thôi.”
“Thật không đó?” Đạo diễn Trương bán tín bán nghi. Nhưng Lục Xuyên bình tĩnh đến mức khiến ông ta – một đạo diễn – lại cảm thấy bản thân thật thiếu khí chất.
Nhưng mà... hình như vẫn có gì đó sai sai...
Nghĩ vậy, ông ta dứt khoát vén nắp mâm cơm lên.
Ngay khoảnh khắc đó, một làn hương thơm ngào ngạt ập tới, đạo diễn Trương hét to:
“Tôi biết mà! Mấy người biết bịa chuyện thì chắc chắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943224/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.