Trương Yến Bình nhìn con số hơn mười vạn người đang xem livestream lúc này, trong lòng vừa mơ hồ vừa có chút vui sướng:
Mình cũng có khiếu làm streamer à? Nhưng ngay sau đó, đám bình luận đã khiến anh ta tỉnh mộng.
[Anh ơi, nhường máy quay ra một chút đi, tôi muốn xem cần câu của anh ta được không?]
[Anh ơi, hay anh xoay camera đi, tôi muốn ngắm cái ao nhà anh... Đẹp quá trời!]
[Anh ơi nhìn kìa, chỗ bụi cỏ bên kia hình như có con vịt đang đẻ trứng thì phải?]
[Trời ạ, trứng vịt mà ngâm nước là dễ hỏng lắm, anh ơi hay anh bán mấy quả trứng vịt như thế đi? Tôi từng xem thầy giáo Kiều Kiều livestream, chắc tôi biết cách muối trứng đó.]
[Anh ơi, thầy giáo Kiều Kiều nhà mình đâu rồi? Không phải anh nói đang lên núi hái hạt dẻ sao?]
[Anh ơi...]
[Anh ơi...]
Tiếng gọi "anh ơi" vang lên dồn dập khiến Trương Yến Bình cảm thấy tuyệt vọng: Cái thế giới chỉ biết nhìn mặt mà đánh giá người khác này!
Từ khi làn da anh ta đen sạm rồi người lại rắn chắc lên, trừ người nhà của Tống Đàm ra, chẳng ai dám đùa với anh ta nữa!
Anh ta lau mặt một cái, rồi xoay máy quay qua: "Được rồi, được rồi, tôi dẫn mọi người đi xem hạt dẻ đây..."
Vốn dĩ anh ta còn định nghĩ ra mấy câu nói để quảng bá bán hàng một chút, nhưng nhìn phản ứng này... Thôi, cứ giao cho Kiều Kiều vậy.
...
Kiều Kiều lúc này đang ở trên núi, vui vẻ đẩy chiếc máy nhặt quả thần kỳ cùng người trong thôn, đẩy tới đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943199/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.