Ông chủ Thường buồn bực chống tay lên cần đẩy, lúc này buông tay cũng không được mà tiếp tục cũng chẳng xong, biểu cảm phức tạp vô cùng.
Nhưng Kiều Kiều thì hoàn toàn không thấy có gì sai, trên đời này chắc chắn có người sinh ra đã thích đẩy cần đẩy thôi mà, thầy Tần Quân bảo phải tôn trọng sở thích của người khác, cậu rất tôn trọng đấy chứ!
Còn bây giờ...
Cậu móc từ trong túi ra ba hạt dẻ tròn trịa, bóng bẩy. Vì chưa chín hẳn nên nhìn kỹ có thể thấy ở phần đuôi hạt dẻ vẫn còn chút trắng trắng.
“Đây! Chú ơi, mỗi người một hạt nhé! Ngon lắm đấy!”
“Có điều vỏ hơi già, khó bóc thôi.”
Lớp màng giữa hạt dẻ non và vỏ bên ngoài vừa mềm vừa mỏng, chỉ cần nhẹ nhàng lột ra là sạch ngay.
Còn hạt dẻ già, không chỉ lớp vỏ ngoài trở nên cứng cáp mà cả lớp màng bên trong cũng biến thành màu nâu hoa, bám c.h.ặ.t lấy phần nhân bên trong. Muốn bóc sạch hoàn toàn thì móng tay cũng phải đau nhức cả ngày.
Nhưng ông chủ Thường chẳng mấy bận tâm.
Một là, cậu nhóc Kiều Kiều trước mặt đáng yêu như một thiên thần nhỏ, một hạt dẻ tuy không nhiều nhưng lại giúp họ có cớ đàng hoàng để bỏ tay khỏi cần đẩy.
Hai là, chẳng phải chỉ là hạt dẻ thôi sao? Ăn đại thử chút vị là được rồi. So với loại sống thế này, họ vẫn thích hạt dẻ rang đường hơn.
Ông chủ Thường bắt đầu bóc thử, không được, thế là quay ra dùng răng cửa cắn.
Hạt dẻ này tuy chưa hoàn toàn chín nhưng vỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943193/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.