Tưởng Tiểu Khang là người nói là làm, vừa nói mua vé là mua ngay, thu dọn hành lý xong liền thẳng tiến ra ga tàu cao tốc.
Còn về vợ anh ta thì sao? Phải đến xem điều kiện ăn ở thế nào đã rồi mới tính có nên đưa vợ theo hay không.
Trùng hợp làm sao, Thường Lạc Thiên cũng lên đúng chuyến tàu đó.
Dù chuyện bên phía nhà hàng còn rối như tơ vò, chẳng thể rời ra được, nhưng thầy Tiền mới là ưu tiên hàng đầu! Anh ta vội vã mang theo hai nhân viên bếp to con rồi cũng hối hả chạy đến thôn Vân Kiều.
Lên tàu rồi mới phát hiện, trời đất ơi, lại ngồi chung với Tưởng Tiểu Khang!
“Thầy Tưởng!”
Vừa trông thấy đối phương, Thường Lạc Thiên liền vui vẻ chào hỏi: “Sao anh cũng ra ngoài thế này? Dạo này dưỡng bệnh ổn không? Bên Trường Lạc chúng tôi lúc nào cũng hoan nghênh anh quay lại đấy!”
Tưởng Tiểu Khang xua tay lia lịa: “Thôi thôi, lần này bệnh nặng, sức khỏe nhất thời chưa hồi phục lại như trước được, đành về quê làm mấy món cơm đại nồi thôi…”
Miệng thì nói vậy, nhưng nhìn vẻ mặt phấn khởi của anh ta thì rõ ràng là về nông thôn cũng vui lắm rồi.
Thường Lạc Thiên cau mày đầy lo lắng: “Đừng nói là anh cũng đến thôn Vân Kiều nhé? Có phải thầy Tiền gọi anh tới không?”
Sao lại nhanh chóng mở rộng tuyến dưới như thế chứ? Vậy thì hai nhân viên anh ta vội vàng kéo theo liệu có chống đỡ nổi không đây? Nghĩ vậy, anh ta liền móc điện thoại ra, c.h.ế.t thật! Thời gian gấp gáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943185/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.