Giống như con trai của chú Bảy sao?!
Dì cả nghe vậy mà huyết áp vọt lên cao!
Con trai của chú Bảy, bà còn lạ gì đâu! Thằng bé từ ngày đi biên cương, cưới vợ sinh con đến giờ cũng mấy chục năm, mà về nhà được có hai lần!
Làm khổ chú Bảy đến giờ phải dựa vào Tống Đàm để dưỡng già đấy!
Nhà họ thì chỉ có mỗi đứa con là Yến Bình, nếu mà cũng mười mấy năm chẳng gặp được mặt, thế chẳng phải khóc c.h.ế.t à!
Người đàn ông nãy giờ im lặng là dượng cả, rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa.
“Thôi thôi thôi! Con nó không muốn thi công chức thì thôi kệ nó đi! Nhà cửa cũng có rồi, sau này mình mua thêm cái cửa hàng mặt tiền nữa, để dành thêm ít tiền dưỡng già, đừng làm gánh nặng cho tụi nó... thế chẳng phải quá tốt rồi sao?”
Nghĩ sang hướng khác, dượng cả bỗng thấy hài lòng hẳn: “Bà coi, mấy người trong chợ đầu mối kìa, có ai học đại học đâu, người thì lông bông cả ngày, kẻ thì tụ tập đánh bài với đám bạn trên lầu... Như Yến Bình con mình vậy là tốt lắm rồi!”
“Nó còn tự đậu vào trường đại học trọng điểm nữa! Hồi trước còn giúp mình tìm nguồn hàng, làm ăn khấm khá lên hẳn! Thằng bé cũng không hút thuốc, không nhậu nhẹt, càng không chơi bời lêu lổng!”
“Bà cứ suốt ngày ép nó thi công chức, thi biên chế, làm nó phát khùng lên bây giờ!”
Người hiền lành như dượng cả mà nổi nóng cũng là chuyện hiếm có. Dì cả sững người, rồi cũng lập tức cao giọng đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943181/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.