Chính vì có suy nghĩ này nên Điền Điềm càng tỏ ra chân thành hơn:
“Cả bao này tôi đã chia sẵn rồi, mỗi gói 10 cân, tổng cộng 4 gói hạt dẻ non.”
Hạt dẻ khi chưa chín mà chỉ cần bóc lớp vỏ gai bên ngoài thì rất nhanh sẽ già đi, mất đi vị ngọt mềm tươi mới.
Vì vậy, muốn ăn được hạt dẻ non ngon lành thì nhất định phải giữ nguyên lớp vỏ gai.
Nhưng làm vậy thì 10 cân sẽ thành một gói khá to. Bây giờ lại mang cả bao lớn như thế đến đây, Điền Điềm có chút ngại ngùng:
“Tôi vốn định tự gửi đi, nhưng mà phí ship ở trấn đắt quá... Tôi nghĩ nhà mình ngày nào cũng gửi hàng, chắc có giá ưu đãi gì đấy, để tôi trả tiền gửi nhé...”
“Có mà, có mà!” Ngô Lan nghe nãy giờ, lúc này vội vàng lên tiếng: “Phí ship bên nhà dì rẻ lắm, cháu mang nhiều hạt dẻ thế rồi, đừng nhắc đến chuyện tiền nong nữa.”
Nói rồi còn khách sáo thêm một câu quen miệng:
“Cháu xem này, đến chơi thôi là được rồi, còn mang theo nhiều đồ thế này! Tất cả đều là cháu tự lên núi hái à?”
Điền Điềm gật đầu: “Sáng sớm trời khá mát, cháu liền cầm cây trúc đi hái thêm một ít ạ.”
Cô ấy nói nhẹ nhàng như không có gì, nhưng Ngô Lan thì hiểu rõ, Điền Điềm từng kể nhà cô trồng cây hạt dẻ trên đồi trà. Cách trồng này tuy tiết kiệm diện tích nhưng lại cực kỳ vất vả.
Hạt dẻ sau khi bị đập rơi xuống thì phải dùng kẹp gắp lửa mà lom khom cúi người nhặt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943178/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.