Lãnh đạo: … Mấy người đều vì đường xá quá tệ mà phải đổi loại cây trồng, thế này mà còn bảo là "không lo lắm" à? Chắc ông phải định nghĩa lại từ "không lo" với anh chàng này rồi.
Cái gì mà trầm mặc, rõ ràng là anh chàng này mồm miệng lanh lợi lắm!
Giữa lúc chiếc xe xóc nảy bần bật, lắc lư không ngừng, cuối cùng mọi người cũng gian nan lết tới được làng Vân Kiều.
Ngô Lôi sắp bị lắc cho tan tành luôn rồi, giờ chỉ còn đủ sức cố gắng chỉ đường:
"…Phía trước có rừng trúc đó… đúng đúng, rẽ trái… thấy chưa? Chính là căn biệt thự kia đấy!"
Chiếc xe cuối cùng cũng bon bon quẹo vào con đường bê tông phẳng lì. Khoảnh khắc xe dừng lại, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Kiều Kiều chạy xe ba bánh từ phía những tấm bạt phơi đậu đi tới, tò mò nhìn Ngô Lôi:
"Anh Lôi Lôi, anh dẫn bạn đến làm việc hả?"
Ánh mắt ngây thơ trong trẻo của cậu nhóc lại dừng trên người lãnh đạo và thư ký Vương, rõ ràng rất hiếu kỳ với hai ông chú trông có vẻ "đặc biệt" này.
Thư ký Vương thì từng xem livestream rồi, nên cười cười:
"Thầy Kiều Kiều à, bọn anh muốn ghé nhà em ăn bữa cơm, mua ít đồ, không biết có tiện không?"
Kiều Kiều “A!” lên một tiếng, mắt sáng rỡ!
Cậu vội vã vặn ga, lái xe phóng vù vào trong sân:
"Chị ơi, bạn của em tới mở họp lớp rồi! Nhưng mà lúa còn chưa chín thì sao đây?"
Mọi người ngơ ngác: Họp lớp với lúa thì có liên quan gì tới nhau?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943139/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.