"Lại đến phiên con nữa rồi."
Tống Tam Thành nhìn cô không chịu nổi nữa mà than thở: "Cứ nghĩ gì là làm nấy, nói là làm liền, cứ như nhà mình có bao nhiêu đất là con cày hết trong một ngày được ấy... Con nghỉ ngơi chút đi!"
Giờ đất trên núi còn chưa khai khẩn xong mà cô đã lên đủ kế hoạch trồng hết thứ này tới thứ khác. Không trách giáo sư Tống cứ gặp cô là chẳng nỡ rời đi.
Nhà người ta trồng trọt đâu có như nhà cô, chỗ này một phát cuốc, chỗ kia một nhát xẻng, cái gì cũng muốn trồng!
Bảo sao Yến Nhiên bọn họ nói, chỉ dựa vào vườn nhà Tống Đàm thôi cũng đủ xuất bản mấy bài luận văn rồi, chủng loại thực vật phong phú quá thể đáng.
Tống Đàm thì thầm nghĩ: Hồi trước cô thật sự cày xong trong một ngày được đấy!
Có điều bây giờ...
"Được thôi ạ!" Cô đành chịu nhún nhường, nhưng vẫn không kìm được mà thèm thuồng nhớ lại món bí đỏ khô kia.
Vừa thơm vừa cay, lại dai dai thêm chút ngọt bùi của bí đỏ, thật sự ngon tuyệt!
"Mẹ, hay là sang năm nhà mình trồng thêm mấy mẫu đất nữa, chỉ để bán món này thôi?"
"Được được được!" Ngô Lan vội vàng gật đầu lia lịa: "Bán, sang năm mình nhất định sẽ bán!"
Chuyện năm sau để sang năm tính tiếp.
Trong nhà tiếng cười nói vui vẻ không ngớt. Còn Trương Yến Bình thì đang đi trên đường, trong đầu đã nghiêm túc nghĩ xem lúc Kiều Kiều livestream nên nói thế nào với fan về việc tặng quà cho top 3 trên bảng xếp hạng.
Chủ yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943132/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.