Thấy thầy trò hai người họ làm việc nhịp nhàng, Kiều Kiều nhìn mà không rời mắt, tay xách thùng mà chẳng nỡ đi.
Bên này, thầy trò họ mỗi người một tay lôi ra một bao khoai tây, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội chen vào. Một người chà rửa, một người gọt vỏ, thậm chí đến cái d.a.o bào để bên cạnh cũng chẳng cần dùng tới. Họ cầm d.a.o phay dày cộp mà gọt khoai tây cứ như bóc vỏ trứng gà, trông nhẹ nhàng đến lạ...
Nhìn dáng vẻ thảnh thơi ấy, mấy củ khoai tây sần sùi trong tay họ bị lột vỏ trông còn dễ dàng hơn cả bóc vỏ trứng gà!
Người nhà họ Tống nhìn mà chăm chú không rời mắt, ngay cả bước chân cũng quên cả di chuyển.
Ngược lại, Tống Đàm thì tiếc hùi hụi:
“Sớm biết nấu ăn mà cũng hấp dẫn thế này thì tôi đã mở livestream, kéo dài thêm thời gian lên sóng rồi!”
Tiền Thiên Phúc đang cắt khoai tây thì khựng tay lại, ngẩng đầu nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu:
“Chẳng lẽ là cho mấy trăm vạn fan của Kiều Kiều xem hả?”
Tống Đàm: …
Cô nào dám bảo Kiều Kiều thật sự không có nhiều fan đến thế, đành dùng lối nói nước đôi, đánh lạc hướng:
“Đâu có nhiều vậy, buổi sáng ít người xem, chắc chưa tới hai mươi vạn thôi.”
Thông thường buổi sáng chỉ khoảng hơn mười vạn người xem một chút.
Tiền Thiên Phúc không rành mấy mánh khóe của đám trẻ, lúc này trong lòng vừa hồi hộp, vừa mong chờ, lại có chút tiếc nuối.
Chỉ vì ông già như ông sống đến từng này tuổi mà chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943109/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.