Hàng xóm lầu bầu một hồi rồi cũng ngủ thiếp đi, nào ngờ người dân chất phác như họ chẳng thể đoán được rằng đây chỉ mới là khởi đầu.
Đợi đến khi trăng lên đến giữa trời, cả tòa nhà đang chìm trong giấc mộng, lật người tránh xa chiếc gối bị nước miếng thấm ướt, trong mơ đều là những quả trứng trà tròn vo, rung rinh mà mãi chẳng gắp được.
Lúc này, nhà họ Chu vẫn sáng đèn, bóng người qua lại tấp nập trong phòng khách:
"Vẫn chưa xong à?"
"Chắc ăn được rồi nhỉ?"
"Đúng rồi, trứng là luộc chín mới cho vào mà, chắc chắn ăn được rồi..."
Chỉ có Chu Tân là vẫn còn hai phần tỉnh táo sau khi ăn uống no nê:
"Nhưng mà chẳng phải mọi người bảo tối không nên ăn gì, cũng không nên uống nước nữa sao? Không thì sáng mai trang điểm không đẹp đâu."
Dù ngon đến mấy, ăn trứng trà mà không có nước uống thì đúng là nghẹn muốn xỉu. Nhưng mà uống nhiều nước vào nửa đêm thì sáng mai mặt sẽ sưng phù lên mất thôi.
Mọi người im lặng.
Cuối cùng, cô dâu là người đầu tiên chen vào bếp:
"Tôi không sợ, tôi yêu đương bốn năm rồi, dị ứng sưng mặt như đầu heo anh ấy còn thấy rồi, chút sưng phù này có là gì đâu!"
Từng lời dứt khoát, ánh mắt kiên định, Chu Tân thề rằng, chưa chắc ngày mai lúc phát biểu trong hôn lễ chị họ của anh ta đã hùng hồn được như lúc này.
Ngay sau cô dâu là mấy cô phù dâu và hội chị em bạn thân.
Lý do của họ càng đơn giản hơn:
"Mai đâu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943090/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.