Mặt trời vẫn chưa lặn, cái nóng hơn ba mươi độ vẫn còn hầm hập, mặt đất nóng ran dưới ánh tà dương. Nếu mang dép đế mỏng mà đứng lâu một chút thì cũng đủ bỏng chân.
Khoảnh sân xi măng bên ngoài lại được tận dụng, những bó thân cây mè và đậu xanh được trải đầy ra đó.
Lá vàng xen lẫn quả xanh của đậu xanh vẫn còn chút độ ẩm, nhưng mè thì lại khác. Dù chỉ mới phơi từ sáng mà giờ trông đã khô khốc, chẳng còn chút nước nào.
Vẫn còn sớm nên mọi người không vội vàng đóng bao cất vào kho, ngược lại lại quây quần trong sân chọc ghẹo Kiều Kiều.
Dù sao thì, chẳng ai có thể từ chối những đám mây cầu vồng rực rỡ cả, đúng không? Thao Dang
Chờ đến khi anh em Điền Điềm chạy xe máy đi xa rồi, ông chú Bảy mới nhìn Tống Đàm, cười mà như không cười:
“Cái đám mè với đậu xanh này đáng bao nhiêu tiền đâu? Chưa nói tới tiền công một ngày cũng đã bốn trăm đồng rồi. Không phải kiểu 'đậu hủ mà bán giá thịt' à?”
Mè với đậu xanh gộp lại cũng chưa tới một mẫu đất, nếu không nhờ có linh khí của Tống Đàm cộng thêm thì sản lượng còn chẳng đáng nhắc tới. Dù vậy, vì trồng quá ít nên giờ nhìn lại cũng không thấy được bao nhiêu.
Nếu tính theo giá nông sản thông thường thì Tống Đàm phen này chắc lỗ te tua.
Nhưng Tống Đàm chỉ cười cười:
“Ông chú Bảy à, đừng nghĩ nhiều quá! Ông xem nè, người ta thiếu tiền, con giúp một tay. Con không muốn phơi nắng, cô ấy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943064/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.